Đại học Phan Châu Trinh
Đại học Phan Châu Trinh
Tuyển Sinh Đại Học
TUYỂN SINH 2025
Kết nối Zalo tư vấn:

Liên hệ tuyển sinh

Gửi email cho chúng tôi:
Gọi hoặc Zalo cho chúng tôi:
Gửi hồ sơ về:
09 Nguyễn Gia Thiều, P. Điện Ngọc, TX. Điện Bàn, Quảng Nam
Theo dõi chúng tôi trên mạng xã hội
Theo dõi chúng tôi trên phương tiện truyền thông xã hội để không bỏ lỡ thông tin quan trọng về đăng ký, học bổng, cơ hội nghề nghiệp hấp dẫn và trải nghiệm đa dạng trong các hoạt động của chúng tôi.

Chuyến đi thiện nguyện Đông Giang hè 2025: Khi yêu thương nảy mầm từ những trái tim trẻ

Từ những buổi họp nhóm trong căn phòng nhỏ đến những ngày đội mưa gom từng cuốn sách, chuyến đi Đông Giang mùa hè 2025 đã để lại nhiều dấu ấn không thể phai mờ trong lòng các sinh viên. Không chỉ mang quà tặng lên vùng cao, họ còn mang về một “ những mầm sống hạnh phúc” – thứ xúc cảm trong veo được nuôi dưỡng từ ánh mắt trẻ thơ, vòng tay ấm áp và ngọn lửa trại giữa núi rừng.

Gói yêu thương vào từng món quà

Chuyến đi Đông Giang bắt đầu từ những buổi họp nhóm nho nhỏ, đôi khi là trong căn phòng trọ chật, có lúc là ở thư viện của trường, tụi tớ ngồi với nhau lên kế hoạch chi tiết: đi mấy ngày, mang theo gì, cần chuẩn bị ra sao. Mỗi người mỗi việc, chúng tớ lên danh sách quà, làm poster kêu gọi tài trợ, vận động mạnh thường quân, gom đồ từ bạn bè, người thân…

Có những chiều nắng chang chang, tụi tớ đi khắp Đà Nẵng để xin sách, đồ chơi, quần áo còn tốt. Có những ngày hạ trời mưa bất chợt, áo quần ướt nhẹp nhưng tụi tớ vẫn đội mưa chạy đi gom từng món đồ được gửi tặng. Mỗi món đồ, mỗi tập vở, mỗi con gấu bông đều được nâng niu mang về, giặt sạch, sấy khô, xếp gọn gàng theo từng độ tuổi, từng cấp học. Dù sáng sớm hay tối muộn, gần chục con người trong một căn phòng nhỏ vẫn cặm cụi phân loại đồ dùng, cột dây, dán nhãn. Dù đôi chút mệt mỏi nhưng không một lời than vãn, vì ai cũng háo hức chờ đến ngày lên đường. 

Ngày khởi hành cận kề, tụi tớ cũng mong chờ hơn. Những chiếc hộp đựng sách vở được xếp ngay ngắn, túi gấu bông chật căng, từng tấm thiệp viết tay với lời động viên đáng yêu được gói gém ghém cẩn thận cho chuyến hành trình.

Đến Đông Giang, lòng tụi mình được sưởi ấm

Sáng sớm ngày 31/5, tụi tớ tập trung đầy đủ, cùng nhau khiêng bao, vác túi, miệng luôn nở nụ cười. Ai cũng hồ hởi chất đồ lên xe. Đường đi không dễ cũng chẳng khó. Xe chạy hơn một tiếng qua những cung đường ngoằn ngoèo. Trời đổ mưa to, tụi tớ khá lo lắng nhưng may mắn thay khi lên gần đến nơi thì mưa cũng ngớt dần. Vừa đặt chân tới Đông Giang, tụi tớ đã thấy ấm lòng bởi các cô chú, anh chị ở đây đã đứng chờ sẵn, niềm nở đón chào và còn sẵn sàng hỗ trợ tụi tớ chuyển đồ vào nhà.

Sau khi sắp xếp ổn định, tụi tớ theo chân các em nhỏ đi tham quan làng. Mấy em dễ thương lắm, đứa nào cũng cười tươi, líu ríu dắt tụi tớ đi khắp ngõ ngách. Tay nắm tay, miệng thì “dạ, vâng” ngoan hết biết. Đông Giang không chỉ có rừng cây, núi đá mà còn có ánh mắt long lanh của lũ nhỏ, trong trẻo đến mức chỉ cần nhìn vào là tụi tớ cũng thấy tâm mình nhẹ tênh.

Tối hôm đó, tụi tớ cùng nhau đốt lửa trại. Lửa bùng lên, tiếng reo hò vang cả khoảng sân nhỏ. Các em múa hát, tụi tớ cũng chẳng ngần ngại nhập cuộc, cùng nhau nhảy nhót quanh vòng tròn rực sáng. Ngay khoảnh khắc ngọn lửa cháy bùng lên, tụi tớ thấy một niềm vui len lỏi trong tim – thứ cảm giác mà chỉ có những ai từng chờ đợi và hết lòng với điều gì đó mới hiểu được.

Đêm ở Đông Giang lạnh lắm. Ai cũng quấn chăn co ro, mong cho trời mau sáng. Nhưng chẳng ai than vì ai cũng biết sáng hôm sau sẽ là ngày quan trọng nhất.

Vẽ ước mơ bằng những nụ cười

Sáng 1/6, mọi người rộn ràng dậy sớm để chuẩn bị cho một ngày ý nghĩa. Tụi tớ ăn vội ổ bánh mì, rồi ai vào việc nấy. Người bày sách, người treo quần áo, người dựng gian hàng đồ chơi, người dán bảng… Nhìn sân nhỏ trở nên sinh động, lòng tụi tớ cũng nao nao khó tả. Các em nhỏ đến từ sớm, mắt long lanh nhìn từng món đồ chơi được bày trên bàn. Có em đi chân trần thích thú với đôi giày trên kệ. Có em ôm con gấu bông không buông, có đứa lại cẩn thận lựa từng cuốn sách. Mọi thứ đã được tụi tớ chuẩn bị kỹ lưỡng, từ mầm non đến cấp 3, từ cặp sách, vở viết, bút màu cho tới đồ chơi . Những món đồ đã được trao đến đúng tay các em.

Không chỉ có phát quà, tụi tớ còn tổ chức nhiều trò chơi như cướp cờ, giải đố, thi vẽ về ước mơ. Nhìn các em chạy nhảy giữa sân, cười giòn tan, tụi tớ cũng vui theo. Đặc biệt là phần thi vẽ với những bức tranh nguệch ngoạc nhưng mang ước mơ rất thật. Có em vẽ làm bác sĩ, có em mơ thành cô giáo, có em vẽ cả một mái nhà và ghi “con muốn đi học về có mẹ chờ ở cửa”. Tụi tớ nhìn nhau chẳng nói gì nhưng trong lòng đứa nào cũng mong cho những ước mơ ấy sẽ có ngày thành sự thật.
Buổi chiều, tụi tớ tạm biệt Đông Giang. Trời không còn mưa, nắng dịu nhẹ, mây bay chầm chậm như cố níu chân người ở lại. Những cái ôm vội, cái vẫy tay chào tạm biệt tuy giản dị thôi nhưng đủ để sưởi ấm trái tim.

Chuyến đi này, tụi tớ không chỉ mang quà đến cho các em mà còn mang về một cái cây hạnh phúc nảy mầm trong tim mỗi người. Có thể mai đây, tụi tớ sẽ lại tất bật học hành, thi cử nhưng cảm giác của những ngày ở Đông Giang cùng nụ cười trẻ nhỏ, những cái ôm ấm áp và ngọn lửa trại cháy bập bùng sẽ mãi là hồi ký đẹp nhất của mùa hè 2025.

PCTU pctu Đăng ký xét tuyển