Câu chuyện đi trực vào mùa covid 19. Đây là những suy nghĩ của riêng bản thân em một sinh viên năm nhất chuyên ngành xét nghiệm y học, đang học tại trường ĐH Phan Châu Trinh . Khi có lịch phân công đi trực em rất háo hức nhưng cũng rất lo ngại trước tình hình dịch bệnh đang diễn biến ngày càng phức tạp, mặc khác em lại cảm thấy hứng thú vì được tiếp cận sớm với môi trường chuyên nghiệp tại bệnh viện, có cơ hội tích luỹ kinh nghiệm cho nghề nghiệp từ sớm, trong quá trình đi trực, em được tiếp xúc với các bệnh nhân, các bác sĩ học được nhiều kinh nghiệm hơn, nhiều điều mới mẻ hơn. Nhưng không thể nào không tránh khỏi những áp lực trước một môi trường chuyên nghiệp tấp nập bệnh nhân, luôn cần chuẩn bị tâm thế sẵn sàng bất kì lúc nào. Điều mà em cảm thấy lo sợ nhất là khi em chưa có đủ kiến thức, chưa có đủ kỹ năng để xử lý các tình huống xảy ra trong ngành Y. Em cũng nghĩ sẽ học dần dần thôi, nhưng nhiều lúc như thế không biết làm theo hoặc làm sai thì các bác sĩ mắng thì cũng thấy áp lực.
Nhưng đó mới chỉ là những lo sợ khi đi trực trong những ngày bình thường còn khi đi trực đúng lúc dịch bệnh trên khắp cả nước đang căng thẳng, cơn bão dịch viêm đường hô hấp cấp do chủng mới của virus Corona gây ra đã và đang trở thành vấn đề đáng lo ngại với không chỉ Trung Quốc mà còn của tất cả các quốc gia trên thế giới, trong đó có Việt Nam thì sẽ như thế nào ? Trước khi có lịch phân công, hầu như tất cả các trường đều nghỉ để hạn chế lây lan covid 19. Sau khi đi học cũng như có lịch trực thì bản thân em cảm thấy rất lo ngại và vô số suy nghĩ đặt ra trong em về vấn đề tệ nhất sẽ xảy ra khi mới là sinh viên năm nhất với việc đi trực, lo rằng không biết bản thân em đã phòng bị kĩ càng chưa, lo sợ môi trường bên ngoài là một môi trường không an toàn. Không chỉ lo ngại, bản thân em lại thắc mắc tại sao lại phải đi trực trong mùa dịch bệnh như thế này? Chẳng phải đi như vậy chỉ gây thêm nhiều cản trở trong việc phòng chống dịch hay sao? Bởi sự tăng nhanh chóng của số lượng case nhiễm covid 19 ở các nước trong đó có cả Việt Nam. Nhưng khi nhìn thấy hình ảnh các tình nguyện viên, các bác sĩ đang đương đầu chống lại covid 19, em thấy như được tiếp thêm sự tinh thần. Mọi người làm được, mọi người đương đầu đầu được, tại sao bản thân lại không? Đối với virus covid 19, em tin bản thân chỉ cần tuân theo các lời hướng dẫn như nâng cao sức đề kháng, rửa tay thường xuyên, khai báo và kiểm tra thân nhiệt hằng ngày (điều này nhà trường đã và đang làm hằng ngày giúp em có thể yên tâm trước đại dịch này) từ nhà trường cũng như các kênh thông tin chính thống thì bản thân có thể phòng tránh những trường hợp xấu nhất.
Em đã đi trực! Lúc đầu vừa bước vào khoa phòng trong suy nghĩ của em vẫn có một cảm giác rất sợ hãi, vô số suy nghĩ đặt ngay trong đầu em nhưng sau khi bắt đầu công việc khoảng 30 phút em đã quen với môi trường bệnh viện thì cảm giác đi trực mùa dịch bệnh chẳng khác gì nhiều và cũng không đáng sợ như trong suy nghĩ của em mà lúc bấy giờ thì em thấy vẫn như những ngày thường. Mọi việc vẫn diễn ra ổn thỏa, mọi người trong bệnh viện từ bệnh nhân đến các y bác sĩ đều tuân thủ các quy tắc để phòng chống lại dịch này.
Em được phân công trực tại khoa xét nghiệm của bệnh viện. Tại khoa cũng áp dụng những thủ thuật an toàn trong mùa dịch này như khi lấy máu có mũ bảo hộ che kín mặt và khẩu trang bao tay phòng hộ đầy đủ. Trong đêm trực em cũng đã làm những việc như thường ngày như lấy máu tại khoa cấp cứu , khoa nhi , khoa ngoại ... và tiến hành làm các thủ tục xét nghiệm. Các anh chị điều dưỡng ở khoa rất nhiệt tình, có kinh nghiệm, hướng dẫn tận tình cách sử dụng máy móc, những nội quy và quy tắc có trong khoa, luôn tạo bầu không khí thoải mái, vui vẻ tuy rằng em mới chỉ là sinh viên năm nhất có rất nhiều điều em không biết và làm sai nhưng anh chị luôn chỉ cho em những điểm sai cho em biết và chỉ dạy những kiến thức lâm sàng hay thường gặp cho em và các sinh viên như em nói chung .
Ngoài ra khi có thời gian, anh chị còn chia sẻ các kinh nghiệm lâm sàng thực tế, giảng dạy một cách đầy đủ và dễ hiểu về các nội dung cần thiết trong công việc: kỹ năng giao tiếp cơ bản với bệnh nhân, các kỹ thuật lấy máu, các bước quy trình vận hành máy ....
Mặc dù lúc mới bắt đầu em có chút lo lắng và run sợ nhưng nhờ có sự sắp xếp chu đáo cẩn thận của nhà trường, sự nhiệt tình thân thiện của các anh chị điều dưỡng trong khoa mà sau một ngày em đã được tiếp nhận thêm nhiều bài học hữu ích . Và em luôn mong muốn đóng góp công sức nhỏ bé của mình vào việc đẩy lùi dịch bệnh Corona nói riêng và các dịch bệnh khác nói chung.
Em xin trân trọng cảm ơn trường ĐH Phan Châu Trinh và Bệnh Viện Đa Khoa Tâm Trí đã tạo điều kiện hết sức cho chúng em được học tập và tiếp cận môi trường chuyên nghiệp từ sớm để chúng em có thể làm quen dần với những công việc mà chúng em sẽ đảm nhận trong tương lai cũng như là những kinh nghiệm bổ ích của những người đi trước .
Mặc dù đi như vậy rất tốt nhưng chúng e còn những môn học cơ sở của những năm đầu tiên cũng như sự bỡ ngỡ trước thềm cửa đại học nên hi vọng nhà trường có thể sắp xếp hài hoà giữa hai công việc . Tuy em biết đã là một người học bên ngành y thì hiển nhiên phải trực và sáng phải đi học, tuy nhiên điều đó đối với một học sinh năm một thì có chút gọi là khó khăn ,vì chúng em vừa bước vào nên lối sống ấy chưa thể nào thích nghi ngay nên em sẽ cố gắng thay đổi phù hợp với môi trường này, một lần nữa em xin chân thành cảm ơn trường ĐH Phan Châu Trinh đã tạo điều kiện thuận lợi nhất đến với em .