Gặp Thảo Nguyên - Một sinh viên điều dưỡng năm nhất đang thực tập tại Bệnh viện đa khoa Tâm Trí Đà Nẵng - rất tình cờ. Lúc đó, Thảo Nguyên đang đẩy bệnh nhân đến Phòng chụp CT 128 lớp. Thấy tôi, cô rất mừng. "Thầy ơi, bọn em được làm nhiều lắm!" - Nguyên bảo.
Xong nhiệm vụ, Nguyên quay ra trò chuyện:
"Bệnh nhân ở đây rất đông nên các bạn được thực tập rất nhiều. Em không nghĩ là mình được làm nhiều như thế. Đặc biệt là tại khoa cấp cứu, hồi sức. Bọn em được học hỏi rất nhiều.
Lúc mới vào học em cũng có chút choáng bởi lịch học của lớp em gần như liên tục cả tuần. Có những lúc em tưởng mình gục ngã nhưng nhìn nổi đau của người bệnh lòng trắc ẩn lại thôi thúc em.
Điều mà em thích nhất ở trường mình là học lý thuyết xong được đi bệnh viện ngay. Khi học ở lớp em không mường tượng được. Dù được giảng viên hướng dẫn rất kỹ nhưng có những tình huống đóng vai không thể diễn tả được thực tế. Do vậy, khi tiếp cận với bệnh viện và bệnh nhân lại áp dụng rất tốt và giúp em nhớ tốt kiến thức và hiểu sâu hơn. Khi sang bệnh viện, cô phụ trách khoa phân công luân phiên học tập ở tất cả các khoa của bệnh viện và từng nhóm đều có phân công người hướng dẫn."
Khi tôi hỏi, vì sao hồi đó lại chọn ngành này, Thảo Nguyên nói:
"Em đến với ngành Điều dưỡng cũng khá đặc biệt. Khi trình bày nguyện vọng của mình, bố hỏi em: Tại sao con lại theo nghề này? - Con chưa từng nghĩ về nó cho đến khi điều không may đến với bố. Bố bị tai nạn. Lần đưa bố vào viện là lúc con quyết định chọn nó.
Thực ra, ước mơ của em xa hơn. Dự định sau khi học xong em tiếp tục giấc mơ trở thành bác sĩ đang còn dang dỡ."
Nhìn cảm xúc của Thảo Nguyên, tôi cũng cảm thấy vui trong lòng. Và tôi tin rằng Thảo Nguyên sẽ làm được điều kỳ diệu.
Phan Thảo Nguyên - Sinh viên ngành Điều dưỡng đến từ tỉnh Gia Lai
Thí sinh đã đăng ký hãy đăng nhập ở đây để tra cứu.